Dân mạng thương tiếc ‘bố già’ 20 năm bán bóng bay quanh Hồ Gươm | Đời sống

“Biế.t bệ.nh nặ.ng, đê.m nà.o ô.ng cũng khó.c”
Chiề.u 5.4, gia đì.nh tiễn đư.a ô.ng Cư.ờ.ng về. nơ.i an nghỉ cuố.i cù.ng tạ.i nghĩa trang Vă.n Điển (TP.Hà. Nộ.i). Cù.ng thờ.i điểm đó., anh em họ. hà.ng cũng tậ.p trung tạ.i ngô.i nhà. trê.n phố. Nguyễn Thiệ.n Thuậ.t (Q.Hoà.n Kiế.m, Hà. Nộ.i) để là.m mâ.m cơ.m cú.ng 3 ngà.y mấ.t cho ô.ng.
Nó.i là. nhà. như.ng chỗ ở của ô.ng chỉ là. că.n gá.c nhỏ ở tầ.ng 3, nằ.m sâ.u trong con ngõ chậ.t hẹp vớ.i diệ.n tí.ch chư.a đế.n 10 mét vuô.ng, trong nhà. chẳng có. tà.i sản gì. giá. trị..
![]()
|
![]() Ngư.ờ.i thâ.n, gia đì.nh tiế.c thư.ơ.ng sự. ra đi của ô.ng
|
Chia sẻ vớ.i Thanh Niê.n, bà. Mai cho hay cá.ch đâ.y khoảng và.i thá.ng, thấ.y khô.ng khoẻ nê.n ô.ng có. đi khá.m như.ng về. vẫn bảo bì.nh thư.ờ.ng. Thờ.i gian gầ.n đâ.y, đau quá. ô.ng lạ.i đi bệ.nh việ.n như.ng chỉ kéo dà.i đư.ợ.c í.t ngà.y sau đó. rồ.i khô.ng qua khỏi. Ông mấ.t bởi că.n bệ.nh ung thư. đạ.i trà.ng, suy thậ.n độ. 3.
“Vợ. chồ.ng tô.i bá.n bó.ng lú.c đư.ợ.c, lú.c khô.ng, có. hô.m bá.n đư.ợ.c nhiề.u thì. và.i tră.m nghì.n hô.m nà.o khô.ng đư.ợ.c thì. lỗ vố.n nê.n cứ. phải nhờ. anh em hế.t. Đợ.t Tế.t, ô.ng ấ.y cò.n đi bá.n bó.ng ở bờ. hồ. như.ng gầ.n đâ.y đau quá. phải đi bệ.nh việ.n. Hô.m ô.ng mấ.t, mỗi thằ.ng lớ.n ở nhà. gặ.p đư.ợ.c ô.ng lầ.n cuố.i, thằ.ng bé thì. đi họ.c, ô.ng đi cũng chẳng có. lờ.i tră.n trố.i gì.. Từ. lú.c biế.t bệ.nh nặ.ng đê.m nà.o ô.ng cũng khó.c”, bà. Mai cho hay.
![]()
|
![]() Nhà. của ô.ng Cư.ờ.ng chẳng có. tà.i sản gì. giá. trị.
|
![]() Bà. Mai chia sẻ về. sự. ra đi của chồ.ng mì.nh
|
“Nhà. cũng là. ở nhờ., giờ. ô.ng mấ.t tô.i vẫn đi bá.n tiế.p nuô.i đứ.a lớ.n vớ.i thằ.ng em đi họ.c. Cậ.u mợ. trợ. cấ.p cho nó. tiề.n to cò.n ă.n uố.ng hằ.ng ngà.y vẫn phải lo nê.n phải đi là.m”, bà. Mai chia sẻ.
“Bá.c ấ.y luô.n là.m điề.u tố.t”
Bà. Trư.ơ.ng Thị. Minh Thu (57 tuổi, em gá.i ô.ng Cư.ờ.ng) chia sẻ, mỗi lầ.n trá.i gió. trở trờ.i, ô.ng Cư.ờ.ng khô.ng kiểm soá.t đư.ợ.c bản thâ.n nê.n có. những hà.nh độ.ng khô.ng bì.nh thư.ờ.ng như. thả bó.ng lê.n trờ.i, buộ.c sau xe đạ.p cá.i xoong đi khắ.p phố.… chứ. khô.ng phải để tư.ởng nhớ. con trai.
Trong ký ứ.c của chị. Đỗ Thu Phư.ơ.ng (33 tuổi, chá.u gá.i ruộ.t ô.ng Cư.ờ.ng), ô.ng là. ngư.ờ.i rấ.t tố.t, hiề.n là.nh. Hoà.n cảnh gia đì.nh ô.ng khó. khă.n nê.n cũng khô.ng có. cuộ.c số.ng đủ đầ.y như. bao ngư.ờ.i khá.c.
“Bá.c tô.i đi bá.n bó.ng bay, bá.n cờ., thỉnh thoảng là.m những điề.u mì.nh thí.ch, lắ.m lú.c bá.n bó.ng ế. quá. bá.c ấ.y thả lê.n trờ.i. Bá.c ấ.y luô.n luô.n là.m điề.u tố.t, í.t nó.i, thảo tí.nh. Bì.nh thư.ờ.ng. bá.c đi bá.n bó.ng nuô.i gia đì.nh, lo ă.n uố.ng hằ.ng ngà.y. Hồ.i bé gặ.p tô.i bá.c cũng cho dù. chẳng có. nhiề.u tiề.n gì.”, chị. Phư.ơ.ng chia sẻ.
“Ông ấ.y là. ngư.ờ.i biế.t điề.u, hiề.n là.nh chả bao giờ. là.m ai phậ.t lò.ng. Khi ô.ng mấ.t tô.i cũng buồ.n vì. hà.ng xó.m mà. thỉnh thoảng đi qua đi lạ.i vẫn chà.o nhau”, bà. Nguyễn Thị. Thuỷ (50 tuổi, hà.ng xó.m ô.ng Cư.ờ.ng) nó.i.